Lâu lâu đổi món nha bà con , ăn hoài xôi thịt với cả ngược luyến thì có mà chết =))
thật ra là đang làm cái MNLN nhưng nó hơi dài nên làm cái này post lên cho mọi người ( thấy mình tốt hem )
Tặng tình yêu to tát !! ko làm H văn tặng ty dc nên nhận đỡ cái này nhá !!
tác giả : Băng Kiến
thể loại : cổ trang , nhã ái , ngắn
Thụy vương phủ hậu hoa viên , ta ngồigiữa chòi nghỉ mát , trong tay là một chén trà xanh , ngoài sân hoa anh đào nở rực rỡ.
Thụy , đương triều thập nhất Vương gia, hiện là thân tín đệ đệ của đương kim thánh thượng.
“Hoài Du! Cứu ta a !”
Hôm nay miểng tứ phương lại tiếp tục văng vào cái chòi nghỉ mát ta đang ngồi .
“Ngươi lại dùng Hoài Du làm bia đỡ đạn a !” một thanh âm tiếp tục vang lên sau lưng Thụy .
Cái loại ngữ khí không thèm kiêng nể thân phận vương gia như thế này , toàn bộ vương phủ trên dưới cũng chỉ có một người …cho dù thị thân là bạn học lúc nhỏ , đến này cũng trở thành bạn tốt của hắn là ta cũng rất ít khi dùng loại ngữ khí như vậy .
“Được rồi được rồi ~ Nhuận Ngọc đừng đuổi theo nữa , ngồi xuống nghỉ ngơi một chút nha !” Ta mở miệng nói .
Phương Nhuận Ngọc, Tam thiếu gia của đại gia thuyền vận ở Giang Nam , Phương gia , năm đó bị Vương gia lúc đó đang đi tuần Giang nam cùng hoàng thượng nhất kiến chung tình , tái kiến ái mộ, tam kiến đóng gói đoạt về Thụy phủ làm tình nhân ..
“Hoài du, ngươi xem thái độ của hắn kìa .” Nhuận Ngọc quay ta thở dài, sau đó trừng trừng mắt dòm Thụy , ra vẻ mặt “Lát nữa ta tính sổ tiếp với ngươi” .
Thụy rất thương hắn.
Chỉ là nhìn hắn cho dù nhận được ánh mắt hình viên đạn của Nhuận Ngọc nhìn chằm chằm nhưng vẫn rất vui sướng , thậm chí tự mình lý giải hành vi đó chính là mắc cỡ nên dùng như vậy để che giấu mị nhãn , có thể nhìn ra được a .
Đương nhiên, người khác nhìn kiểu gì thì cũng không ra được .
Hoàng gia giáo dục từ nhỏ dạy hắn dưới bất cứ tình huống nào cũng không được để lộ tâm tình , nếu như không phải ta đối với hắn quen thuộc từ nhỏ , cũng khó mà nhìn ra.
Nhuận Ngọc cũng chỉ là nghĩ tình nhân của mình da mặt có chút dày hơn người thường mà thôi . Dù sao thời gian hắn ở bên Thụy so với ta cũng còn kém nhiều lắm .
—— hay là ngoại trừ phụ hoàng, mẫu phi, của hắn thì cũng sẽ không còn ai có thể lý giải tâm tình hắn như ta ! … Không , nói không chừng, ngay cả phụ hoàng củng mẫu phi của hắn cũng không có khả năng lý giải tâm tình hắn như ta ….dù sao ….
Thế nhưng…
Cho dù trên đời này người thân thiết nhất với hắn là ta , nhưng người hắn yêu là là Nhuận Ngọc .
Ta —— là bạn tốt của hắn , vĩnh viễn chỉ là bạn tốt…
Lúc Nhuận Ngọc xuất hiện trước mắt ta , đố kị trong lòng ta dường như ngày càng dữ dội hơn.
—— vì sao tình cảm của ta hơn mười năm làm bạn với hắn , nhưng lại không bằng một khắc gặp mặt của bọn họ .
Ta tướng mạo cũng không thua kém hắn , nhưng chỉ là ánh mắt Thụy nhìn ta vĩnh viễn chỉ là ánh mắt thưởng thức với hảo bằng hữu . Đối với Nhuận Ngọc, lại là ánh mắt nhìn người yêu , đầy ngưỡng mộ cùng quyến luyến .
Ta ngày xưa đã cố nhẫn , đem tình cảm đối với Thụy chôn dấu sâu tận đáy lòng.
Bởi vì Thụy là Vương gia, tương lai sẽ cưới thê tử ; bởi vì Thụy là bẳng hữu tối quí trọng của ta , nếu ta nói ra , sợ ngay cả bạn tốt cũng không có cửa làm …
Thế nhưng hắn lại dẫn theo một người nam tử trở về, hắn nói ắn yêu thượng một người nam tử .
—— nếu là yêu nam tử, tại sao không phải là ta , người mười năm nay cùng ngươi sớm chiều ở chung ?
Ta đố kị, trong lòng phi thường đố kị.
Ta là bạn tốt của Thụy , mọi người vẫn gọi “Thanh nhã Hoài Du công tử” .
Không có khả năng , không thể tiếp tục , biểu hiện ra đố kị .
Thời gian lâu sau , ta nghĩ ta biết vì sao Thụy bị hấp dẫn ——
Tâm hồn Nhuận Ngọc , quả thật là trong sáng .
Thế giới của hắn so với cái thế giới bên ngoài không sạch sẽ của chúng ta , thì thật mềm mại nhiều lắm
Vô luận ta có thế nào phong khinh vân đạm, cũng không tránh khỏi sóng gió quan trường , tranh đua quyền lực , cũng có ít nhiều dục niệm ,.
Thụy cũng như vậy .
Bởi vậy , một tâm hồn trong sạch thánh thiện như vậy , thật sự rất là hấp dẫn người .
Sở dĩ, Thụy bị Nhuận Ngọc hấp dẫn, chính là muốn lòng mình có một người có thể chia sẻ , thả lỏng .
Ta với Thụy quá mức giống nhau , giống nhau quá chỉ có thể trở thành bạn tốt, trở thành tri kỷ, nhưng vĩnh viễn không có khả năng trở thành tình nhân.
“Hoài du, ngươi khuyên nhủ Ngọc đi , bằng ta tối nay lại phải gom chăn đến Thụy thư phòng ở !”
Thụy thanh âm sang sảng , trước sau đều như một .
“Thụy ——!”
Khuôn mặt Nhuận ngọc bởi vì nghe lời nói mang nội dung mịt mờ của Thụy mà nhiễm một tầng ráng đỏ .
A, mà thôi ——
“Không vấn đề , Thụy.” Ta nâng chung trà lên,cánh hoa đào theo gió bay xuống , nổi trên mặt nước, “ Đại môn Thụy phòng của ta vĩnh viễn vì ngươi mà mở rộng.”
Chỉ có ta một người có thể lý giải , trong câu nói vui đùa kia thật sự chôn dấu chân tâm .
“Nguyên lai ngươi còn dám mơ ước Hoài Du! Ngươi cái tên vương gia này thật là phẩm chất xấu mà “
Nhuận Ngọc theo câu nói đùa của ta , làm bộ tức giận lại một lần nữa bắt đầu thảo phạt.
“Uy uy! Bạn tốt ngươi sao có thể như vậy a!”
Tiếng “Khóc thét” của Thụy tràn ngập tiếu ý.
Mà thôi mà thôi.
Chí ít, ta còn là độc nhất vô nhị “Bạn tốt “, không phải sao…
【 tiếp sau 】
Giang Nam
“…”
“…”
“Nói đi! Như thế từ xa vừa đi thuyền vừa đi bộ , chạy cả nửa tháng. Bắt cóc ta tới Giang Nam làm gì?”
“Có muốn trách thì trách tên Thụy Vương gia bạn tốt cùa ngươi !”
“Hả ?”
“Dĩ nhiên là dám cướp tiểu đệ ta bắt cóc mang đi !”
“… Vậy ngươi bắt giữ ta là muốn làm gì? ”
“Bắt ngươi đổi lại tiểu đệ của ta !”
“…”
“…”
“…”
“Ngươi, ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì !”
“… Ái đệ đệ đích ngu ngốc ca ca?” ( -tiếng anh là brother complex á)
“Ngươi nói cái gì? !”
“… Hanh ~” (<- chú ý đây là tiếng cười nhạo ~)
Nửa tháng sau , Nhà của Phương nhị thiếu gia
“Ghê tởm, hắn thế nào còn không chịu thả đệ đệ ta ra ?!”
“…”
“Ghê tởm! cái tên bắt cóc kia !!!!“
“…”
“Ghê tởm ghê tởm ghê tởm!”
“… Ta nói ngươi đừng có đi qua đi lại được không , nhìn ngứa cả mắt .”
“Ghê tởm! mấy tên tội phạm bắt cóc thế nào cũng chẳng chết tử tế được !”
“… Uy…”
“Cái gì?”
“Ta là do ngươi bắt cóc về làm con tin, tội phạm công tử.”
“…”
“… Hanh ~” ( lần thứ hai cười nhạo ~)
Một tháng sau, Phương gia chủ trạch
“Chết tiệt! Đại ca ngươi nói bọn họ thế nào còn không trả tiểu đệ trở về ?!”
“Hoài Du công tử, đến xem giá bàn cuộc.”
“Phương đại công tử , vừa có giống hoa với về à ?”
Một nén nhang sau
“Ghê tởm! Đại ca ngươi nói ta có nên hay không trực tiếp đi cướp tiểu đệ về đây ?”
” Hoài Du công tử, trà thế nào ? đó là trà xuân mới nhất của năm nay , trà Long Tĩnh .”
“Không sai không sai ~ quả nhiên là thượng phẩm hảo trà.”
Một chén trà sau ..
“Chết tiệt! Nếu hôm đó có ta ở nhà , ta nhất định không để tên đó cướp tiểu đệ đệ đi !”
“Thời gian không còn sớm , Hoài Du công tử có muốn hay không cùng nhau dùng bữa tối?”
“Cũng tốt, vừa đúng lúc ta có chút đói bụng.”
Sau khi ăn xong
“Ghê tởm! Nếu không phải tiểu đệ đệ cùng tên Thụy Vương gia ở cũng một chỗ , ta đã sớm đi cướp người về rồi ”
“Ai nha ~ có chút mệt mỏi, cáo từ Hoài Du công tử , ta đi về trước .”
“Ân, Phương đại công tử cứ tự nhiên .”
Buổi tối
“A… thiệt đói quá …”
“Ngu ngốc…”
Ba tháng sau, nhà của phương nhị thiếu gia
“Hoài Du, áo choàng lam cẩn bảo thạch của ta đâu rồi ?”
” Tủ quần áocủa ngươi , tầng thứ ba bên trái.”
“Nga…”
…
“Hoài du, bảo kiếm ngày hôm qua ta mới mua tìm không thấy !”
“Hôm qua ngươi ôm khư khư kiếm kia , ngủ cũng không buông tay, thì ở trên giường ngươi chứ đâu .”
“Nga…”
…
“Hoài Du… Ta đói …”
“Trù phòng có Hoa Thực khứ ! chính là giữ lại cho ngươi đó …”
“Nga…”
…
“Hoài Du ~~~ Tiền tiêu vặt tháng này của ta đã xài hết ..”
“Đi kiếm Hoa tần thúc ( Phương gia quản gia ) mà hỏi .”
“Nga…”
…
“Hoài Du… Ta nghĩ mãi cái kia…”
“Không được! tháng này không thể phát tiền tiêu vặt sớm cho ngươi !”
“Ô…”
Nửa năm sau
“Hoài Du…”
“Ngủ đi !”
【 kết cục 】
Thời gian: chín tháng kể từ ngày Hoài Du “Bị bắt cóc ” du lịch Giang Nam
Địa điểm: kinh thành — Thụy vương phủ
Nhân vật: Thụy, Nhuận Ngọc
Đạo cụ: thư một phong, trà một chén
Nguyên nhân gây ra:
“Vương gia, Hoài Du công tử có thư tới .” Quản gia hai tay dâng đạo cụ thứ nhất .
“Nga? Hoài du lại có thư tới?” Thụy Vương gia tiếp nhận.
… Mở thư tín ra , chỉ chốc lát…
Xem qua:
“Ngọc ~ mau tới! Ngọc ~~~” thụy Vương gia thâm tình hô hoán .
“Chuyện gì a?” Nhuận Ngọc đi vào gian phòng.
“Hoài Du gởi thư đến .”
“Ân, ta biết. Nói cái gì vậy ?” Nhuận Ngọc vươn tay cầm lấy đạo cụ thứ hai , thuận miệng hỏi.
Kết quả:
“Nhị ca của ngươi , gả cho ta .”
“Phốc ——!” đạo cụ thứ hai tử trận sa trường .
END
Kì này mà ko trên 20 com thì ta ko thèm làm loại này nữa , hê hê
binobini
Tháng Sáu 5, 2010
aaaaaaaaaaaa, dễ thương quá, ta là ta kết thể loại đam mỹ ngắn lắm a *đột ngột nhảy vào* *ôm hôn thắm thiết* *nước bọt văng tứ tung * :)):)):)):)):))
thất tịch
Tháng Sáu 5, 2010
* xô ra *
* chùi chùi *
tự dưng nhảy vào nhà ta văng nước bọt ( lại còn tứ tung nữa chứ ) =)) nàng quả có mấu fang gơ =)) ( ôm hôn thì dc nhưng * thắm thiết * là ko dc đâu nhá , tình êu to tát của ta ghen thì khổ )
pê ết: có người bị mất con tem !!
TRinh
Tháng Sáu 5, 2010
hahahhaah Anh Thụy rất chi là sợ vợ a. Nhưng mà anh ấy cũng ko biết nhục nhỉ. Sợ vợ làm như là cái điều ji tốt đẹp lắm hay sao ấy mà anh ấy cứ muốn la lên cho cả làng biết ấy nhỉ.
Hahahaha mà tội nghiệp Phương Nhị thiếu gia , em ấy cứ bị lờ hết lần này tới lần khác. Hoài Du ko phải là 1 anh công tốt như anh Thụy a.
Sếp truyện vô cùng, vô cùng cuteeeeeeeeeeeeeeeeeeeee a. Yêu cầu sếp đừng ở nhà rảnh rỗi ngồi chat chit nữa, cũng ko nên phí thời gian coi yaoi mà hãy tiếp tục phát huy những truyện như thế này.
Sếp edit mấy truyện giống vầy cho em coi nha. Iu sếp nhìu *chụt chụt* (yêu cầu những tình yêu của sếp ko có hành vi bạo lực a)
thất tịch
Tháng Sáu 5, 2010
chậc , ko biết nó lính mình hay má mình đây !!!miệng nó gọi sếp mà nó sai mình như Tích Triều sai Thiếu Thương ….
* đi ra xách gậy vào thanh lý môn hộ *
ladysunshine268
Tháng Sáu 5, 2010
Ài, cái thể loại này đáng yêu hết xiết luôn. Ủng hộ nàng típ tục, cơ mà cứ phải ưu tiên cho 2 cái kia trước đã nhá!
thất tịch
Tháng Sáu 5, 2010
ầy !!2 cái kia á !
* huýt sáo giả lơ *
Shinshen Hoshiyuki
Tháng Sáu 5, 2010
Đọc đoạn đầu thật thương cảm cho mối tình đơn phương của Du ca, tiếp tới đoạn bắt cóc thì thật sự rất hâm mộ Du ca nha, càng cực kì hâm mộ hơn với bức thư cực kì ngắn gọn nhưng đầy hàm súc của Du ca nha, nói túm lại Shin hảo hảo hâm mộ Du ca nha…
Căm ơn Tịch vì bộ này nha, hảo khả ái, nếu Tịch muốn có 20 com ( lỡ có) hok đủ , mún dừng những bộ thẻ loại như thế này lại thì đừng trách sao ta đến lúc đó bằng mọi giá sẽ câu com a, những bộ này thật sự phi thường thích mà…
Ngày lành,
Shin thân.
thất tịch
Tháng Sáu 5, 2010
ê ê !! ko chơi spam , com phải trong tình trạng hạnh phúc , tự nguyện và có đầy đủ quyền tự do công dân …tóm lại ko chơi spam câu com nhá =))
lúc đầu edit cứ tưởng anh Du là Thụ , ai ngờ …..đời thật lắm điều ta không thể ngờ =))
Elios
Tháng Sáu 5, 2010
Đọc cái này đúng là thỉnh thoảng có bữa chay thay xôi thịt cho đỡ ngán , nhiệt liệt hoan nghênh ^_^ , nhưng mà 20 cái comments chắc phải đợi lâu lâu đấy , một mình tui mà ngồi comment thì 40-50 phát là chiện nhỏ , hơ hơ nhưng mà đầu óc vẫn bình thường … nên com 1 phát ủng hộ thui , hehe
thất tịch
Tháng Sáu 5, 2010
*chỉ chỉ lên trên *
ầy !! nói 20 com chứ ta cũng góp vào 10 com chứ ít à ( tám com mà lại )
còn chưa đủ 20 com? thì vất đấy làm mấy cái kia nhờ !!
chừng nào đủ 20 com thì lại lôi ra làm tiếp * tung ta tung tẩy *
dangki
Tháng Sáu 6, 2010
Đúng là thỉnh thoảng đọc mấy cái đam mỹ ngắn ngắn thấy thật là thoải mái. Mà cái truyện này vừa hài hài vừa không xôi thịt vừa dễ thương, đọc rất chi là thú ^_^
Cảm ơn bạn đã post!
thất tịch
Tháng Sáu 6, 2010
ầy !! nói là thỉnh thoảng thôi , chứ xôi thịt thì vẫn là món chính a !!
mạc yên ly
Tháng Sáu 6, 2010
dễ thương ghê luôn ,mình thực là thích Phương nhị công tử a,cái gì cũng “Hoài Du” “Hoài Du” hết ,cứ như anh Du là bảo mẫu ý,dễ thương đến chết mất AAAAAA
ta đã bị mất máu vì sự dễ thương của anh ấy
mà đọc đoạn đầu ta cứ tưởng là ngược a
không dè quá sức quá sức dễ thương a
cảm ơn tiểu Tịch nhiều ^^
thất tịch
Tháng Sáu 6, 2010
Âỳ , coi phần đầu mà cứ tưởng ngược ấy , nhưng mấy cái dm ngắn ngắn này thường hay hồng 1 cách chói lóa nên có buồn cũng chút thôi , pink là chính mờ =))
antimatter
Tháng Sáu 6, 2010
Anh em nhà bé Ngọc có tướng làm thụ a =)) Anh Du tình mười năm mà chín tháng cũng đủ bù đắp, quả nhiên gặp được chân mệnh tình lang mà XD
thất tịch
Tháng Sáu 6, 2010
thế mà ngay khúc đầu cũng chửi bạn Thụy là trọng sắc khinh bạn , kiếm được vợ rồi thì cả thằng bạn 10 năm cũng quên luôn =))
Nhược Hy
Tháng Sáu 7, 2010
*quẫy* nàng, ta khoái cái này lắm a~~~ Đọc mấy truyện ngắn ngắn dễ chịu ghê, cái kiểu thanh thủy tiểu bạch này lâu lâu đọc thấy tâm hồn mềnh tự nhiên cũng trong sáng lạ…
Mà anh Nhị ca là công nhá, Hoài Du thụ chắc rồi, đoạn cuối cute ghê, tội nghiệp ‘đạo cụ thứ hai’ quá~
thất tịch
Tháng Sáu 8, 2010
lâu lâu mới trong sáng ? vậy trước giờ…..
cơ mà anh Du là công cơ * giãy * cute như bạn Nhị ca sao mà là công dc ….
Yuan
Tháng Sáu 7, 2010
oa~~~~~~ đáng yêu ko tả đc nha , bạn tiếp tục đi mà *năn nỉ* a
thất tịch
Tháng Sáu 8, 2010
có người năn nỉ kìa * hờ hờ *
nhưng số lượng người gào rú bảo làm tiếp 2 cái kia nhiều hơn * ảm đạm *
hai chúng ta đành chịu ủy khuất vậy
Kym
Tháng Sáu 8, 2010
Er hay, mềh nghĩ Phương nhị ca là bạn công ấy chứ. Cute như Du nhi làm bạn thụ là đùng quá rồi….Sao tự nhiên đảo lại zậy? Làm đau ghê luôn á……
Cố gắng phát huy nház 😀
thất tịch
Tháng Sáu 8, 2010
cơ mà chả thấy anh Du cute chỗ nào , khúc đầu anh í toàn tự kỉ , tới khúc sau thì chỉ thấy bạn nhị ca cute … .. anh Du nếu là thụ thì cũng có thể tạm chấp nhận là hình mẫu thụ -trưởng -thành , nhờ ..
Kym
Tháng Sáu 9, 2010
Trời, người ta thụ ra mặt luôn ấy chứ. Lãnh đạm nè, gia trưởng nè, lại còn bị-bắt-cóc nữa chứ…Hầy, không thể chối cải, không thể chối cải…..
thất tịch
Tháng Sáu 9, 2010
ấy !! hình như đấy là mấy “đức tính ” của mấy chàng công cơ mà !!
panda
Tháng Sáu 21, 2010
ban đầu mình cứ tưởng Du ca là thụ mà, thành ra đọc có hút ko hiểu đoạn cuối, đọc lại nữa mới nghĩ ra ax, bắt cóc kiểu này ….
còn cái tên Thụy nữa, bạn mình bị bắt cóc mà ko có chút gì quan tâm ha, thiệt tội nghiệp Du ca m2a, may thay có Phương nhị công tử cho Dy ca “chăm sóc” đỡ buồn
Ue_chan
Tháng Sáu 28, 2010
Từ đầu đọc hơi khớp * căn bản chưa wen* sau ngồi ngơ cười vẩn vơ hắc hắc
Ta thích ~
But…ko phân biệt dc 1-0 = ))
huong
Tháng Tám 31, 2010
tuyệt , bạn làm thêm nhá nhưng đọc không quen lắm >< nhưng vẫn thích, thế mới chết chứ.
hơi ngắn không đi rõ vào chủ đề(xôi thịt á) nhưng càng làm tăng trí tưởng tượng.
nhưng bạn hơi xấu tính đấy chưa chi đã dọa bọn tớ rồi, bạn tớ nhát gan lắm từ sau không cần dọa nữa, làm bọn tớ tổn thọ ^ _ ^
Mai
Tháng Mười 10, 2010
ahhhhhh….truyện dễ thương chết được, ta đang sầu đời gặp được đoản văn pink này của nàng cảm thấy iu đời ngay lập tức *cười toe*. Ơ mà đọc xong bạn Thụy vương gia này lại nhớ tới anh Tứ vương gia vs Vân nhi trong cái phiên ngoại toàn màu hồng nàng đang edit, sang coi ngay mới được ;)))).
ps. thank nàng nhìu nhìu lắm ;)) *kiss kiss *
photography
Tháng Mười 27, 2010
đọc đoạn đầu buòn cho Hoài Du quá
nhưng dù sao cũng có thể yêu người khác là được rồi
đờ phải đau khổ
Rich
Tháng Mười Hai 31, 2010
Đoản văn này dễ thương thật, giá như là truyện dài nhỉ… Nói rõ quá trình của hai anh một chút a~~
chupichup
Tháng Mười Hai 31, 2010
Ha ha. Trời a, ta thích Phương nhị công tử a. Dễ thương đừng hơi
Nguyen Le Chung
Tháng Hai 22, 2011
Cai com thu 32 roi day! Se tiep tuc cho to doc vai cai dam my ngan nua chu
yuu
Tháng Mười Một 20, 2011
truyện dễ thương lắm, mong nàng sẽ tiếp tục làm nhiều truyện loại này nữa nha!
Tuyết Nữ
Tháng Hai 24, 2013
aaaaaaaaaaaaaaaaa hay quá điiiiiiiiiiiiiiiiiii :)) nàng à ta mún nữa
Đăng Lệ
Tháng Ba 25, 2013
hư hư. đoạn đầu man mác quá TT^TT, t nghiện mấy thể loại thanh mai trúc mã, cứ ngỡ anh Du mãi đơn phương cơ, ai dè…..uiiiiiiiiiiiiiii, cái đoản cuteeeee chết đc. hư hư. Cám ơn chủ nhà nhiều nhá ><.